Thông Linh Pháp Y

Chương 3



Người vừa tới sau khi đứng vững liền ngẩng đầu nhìn trung đội trưởng, trung đội trưởng vốn dĩ tưởng mắng to cô ta một trận! Ở trên phương diện công tác, đối con gái hắn cũng sẽ không thương hoa tiếc ngọc, làm việc thì nên nghiêm túc làm việc, đến trễ như vậy, quả thực là tạo cơ hội cho người ta mắng mà!

Chính là, nhìn vào mắt đối phương thì phát hiện đó là một đôi mắt xa lạ. Một đôi mắt mầu xám làm người ta có cảm giác mê mang. Trung đội trưởng vẫn luôn lấy làm tự hào về ‘ thuật đọc tâm ’ của mình, nhưng đối với cô gái trước mắt này lại hoàn toàn vô dụng

Trong mắt cô gái không hề chứa một tia cảm xúc, nếu không phải chú ý đồng tử cô gái khẽ co lại khi gặp mình anh còn tưởng đó là đôi mắt của người chết.

“Xin lỗi.” Đối phương chớp chớp mắt, đem tóc vén ra sau tai, sau đó lùi ra một bước tạo một khoảng cách, trung đội trưởng nhíu mày không nói gì cả, có thể là do đôi mắt đặc biệt của cô làm anh không biết nói gì.

Đối phương thấy anh không nói lời nào, lạnh lùng nói một câu nhường một chút, vòng qua anh đi về hướng hiện trường vụ án.

Trung đội trưởng phản ứng thực mau, lập tức duỗi tay đè lên vai của cô gái, “Cô là ai?”

“Pháp y mới.” Đối phương cũng không cùng hắn nhiều lời vô nghĩa, hắn lạnh lùng, vậy cô liền so với anh càng lạnh lùng hơn.

Trung đội trưởng suy nghĩ, lập tức nhớ lại mấy ngày trước đại đội trưởng có nói với anh, Sau khi vị pháp y cũ bị điều đi bên trên sẽ điều tới một vị pháp y ở ngoài thị trấn Song Kiều. Vị pháp y mới này rất tài năng hy vọng hắn cùng vị đồng nghiệp mới này có thể hợp tác vui vẻ.

Chờ đợi nhiều ngày vậy mà lại điều tới đây một nữ pháp y? Một cái Mạc Tư Dao đã làm anh chịu đủ rồi, Tự nhiên còn tới thêm cái nữa!?

Hắn lạnh mặt, trầm giọng nói, “Như thế nào muộn như vậy cô mới đến!? Còn có pháp y khác nữa đâu? Làm việc này chẳng lẽ không biết thời gian rất quý giá sao? Đến trễ mười lăm phút là như thế nào?”

Đối phương đối với trung đội trưởng phê bình hoàn toàn không để ý đến, chỉ trả lời anh một câu, “Xe hỏng, những người khác đợi chút mới có thể đến. Hiện tại, buông tôi ra, tôi muốn vào khám nghiệm.” Cô nói chuyện gằn từng chữ một, làm trung đội trưởng nghe rất khó chịu

“Giấy chứng nhận đâu đem ra!” Trung đội trưởng không khách khí nói.

Đối phương liếc nhìn hắn một cái, ném tay hắn ra, một bên mặc đồ phòng hộ, một bên nói, “Có ai rảnh rỗi sinh nông nổi mà tới giả mạo pháp y đâu!?” Mang lên bao tay cùng bao chân xong cô đi qua dây cảnh báo, tiến vào hiện trường vụ án, bắt đầu kiểm tra xác chết trên giường.

Bên cạnh Trung đội trưởng là cấp dưới của anh – Khương Minh, sau khi nhìn thấy nữ pháp y mới tới liền đi qua nhỏ giọng cùng trung đội trưởng nói, “Đây là pháp y mới a? Như thế nào lại là con gái?”

Trung đội trưởng đôi tay chống nạnh, nhìn nữ đồng chí pháp y đang cẩn thận kiểm tra bên ngoài thi thể. Nhìn bộ dáng của cô có lẽ đã dự đóan trước, nhìn xác chết trương phình, bộ dáng ghê tởm vẫn bình tĩnh, không phản ứng gì lớn. Xem ra so với Mạc Tư Dao hẳn là đáng tin hơn nhiều.

Trong nháy mắt, Trung đội trưởng không biết vì sao không còn bực mình nữa, Nhìn vị pháp y kia vài lần, sau đó nói với Khương Minh: “ Nữ pháp y thì không cẩn thận sao, Cậu còn kỳ thị giới tính?”,

“Thật không phải là có tấm gương Mạc Tư Dao sao? Lần trước cô ấy nhìn thấy thi thể phản ứng lớn như thế nào, nếu là lại đến một người như vậy thì không phải là tới quấy rối à?” Khương Minh hùng hồn nói.

“Cậu nhìn cô ấy xem, có giống Mạc Tư Dao chút nào không? Được rồi, đừng nói nữa, chạy nhanh phối hợp thu thập chứng cứ đi.” Trung đội trưởng đẩy Khương Minh ra, đi tới trước giường, nhìn động tác của đồng chí pháp y, không lên tiếng quấy rầy, kiên nhẫn chờ đợi kết quả điều tra ban đầu của cô


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.