Cô Vợ Nhỏ Của Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 63: Ngoại truyện (1): Diệp Mỹ Uyên và Thiên Văn Bình



Bốn tháng sau, Vạn Minh đặt vé máy bay để đưa Tiểu Vy đến Maldives và Scotland hưởng “tuần trăng mật”. Bá Thiên đưa Hồng Loan đến biển Bạc ở Quảng Tây chơi hai tháng thì về, vì anh còn phải quản lí cả tập đoàn Long Hải trong lúc Vạn Minh đang “vắng nhà”. Gia Kiệt cùng Như Ý đến Hokkaido Nhật Bản vì cô nói muốn hưởng “tuần trăng mật” ở đó khoảng 1 tháng rưỡi.

Về phần Nam Quân và Trịnh Tuyết thì hiện tại bụng của cô đã nhô cao lên rất nhiều và theo dự đoán của bác sĩ thì cô sẽ sinh con trai. Lúc đó cả Hà gia và Trịnh gia đều vui mừng tổ chức tiệc đến ba ngày hai đêm. Còn cặp đôi Văn Bình-Mỹ Uyên thì từ khi hẹn hò đến giờ, tình cảm của họ rất mặn nồng.

Công viên giải trí Lam Điền,…..

– Kem của em đây. Văn Bình đưa một que kem socola cho Mỹ Uyên

– Whoa, cảm ơn anh, em thích kem socola nhất luôn á. Cô thích thú nói, lưỡi nhẹ nhàng liếm kem. Văn Bình nhìn cô mỉm cười, anh dựa lưng vào thành ghế đá, chân bắt chéo, một tay khoác vai Mỹ Uyên, tay còn lại thì cầm cây kem ăn.

– Bình nè, anh nghĩ….chúng ta nên tổ chức đám cưới…vào khi nào vậy? Mỹ Uyên hỏi

– Anh cũng không biết nữa. Văn Bình đáp

– Chúng ta đều đã ra mắt hai gia đình rồi. Họ cũng đã chấp thuận tình cảm của ta, em muốn….nhanh chóng trở thành vợ anh. Mỹ Uyên nói tiếp

– Vậy vào hai tháng tới nhé? Văn Bình nói

– Dạ. Cô gật đầu cái rụp. Anh mỉn cười xoa đầu cô, sau đó đưa cô đi chơi tiếp.

Hai tháng sau….

Hôm nay là một ngày nắng đẹp. Mây xanh trời xanh. Chim chóc hót líu lo. Khung cảnh sinh động nhộn nhịp và ồn ào bởi tiếng xe cộ ngoài đường

Tại Beauty Shop, Mỹ Uyên ngồi trong phòng trang điểm, cô mặc váy cưới màu xanh biển cúp ngực. Đằng sau lưng để lộ tấm lưng ong tuyệt đẹp. Cô mang đôi giày cao gót màu xanh biển, mái tóc nâu socola được quấn gọn lên cao bằng cây trâm xanh biếc. Trên đầu còn đội vương miện kim cương của Anh. Đôi môi hồng được phủ một lớp son mỏng. Sau khi trang điểm xong thì cha mẹ Diệp đi vào. Cha Diệp nhìn Mỹ Uyên, một dòng nước ấm lăn trên má ông, Mỹ Uyên xoay mặt lại nhìn cha, cô mỉm cười đứng lên, đi đến lau nước mắt cho ông

– Sao cha lại khóc? Cô hỏi

– Cha khóc là vì mừng khi con cưới được một người đàn ông yêu thương con hết lòng hết dạ. Cha Diệp đáp. Mẹ Diệp đặt tay lên vai ông, bà nhẹ nhàng nói

– Sao ông lại khóc chứ? Hôm nay là ngày vui mà. Con gái chúng ta chuẩn bị lên xe hoa, khi về nhà chồng rồi, nó không quên hai ông bà già này đâu.

– Mong là thế. Cha Diệp vẫn cứ khóc. Ông đang rất vui mừng nhưng cũng có chút buồn vì cô là con một, ông sợ cô đi rồi sẽ không nhớ tới ông

– Con chắc chắn sau khi cưới chồng sẽ buộc anh ấy phải ở cùng chúng ta. Mỹ Uyên khẳng định

– Thật sao? Mẹ Diệp hỏi. Mỹ Uyên gật nhẹ đầu, cả hai vui mừng, sau đó đưa cô ra xe và đến nhà thờ Đức Tôn.

Tại nhà thờ Đức Tôn, thảm đỏ trải dài đến cửa nhà thờ. Dàn hoa hồng được đặt hai bên theo thảm đỏ. Chiếc xe Lamborghini đậu trước cửa, Mỹ Uyên khoác tay cha cùng mẹ đi vào. Cánh cửa nhà thờ mở ra, cô đi vào. Một chiếc thảm hồng trải dài đến chỗ đứng của cha xứ. Hai bên là khách quý đang nhìn cô, trầm trồ khen ngợi. Một ánh hào quang chói sáng bao trùm lấy cô. Tiếng nhạc dạo vang lên, cô đi đến phía trước.

Văn Bình đứng nhìn cô. Anh mặc vest xanh, thắt cà vạt đỏ, giày màu đen. Mái tóc lòa xòa phong tình. Đôi môi bạc mím chặt. Đôi mắt đen sâu hun hút. Trông anh như chàng lãng tử vậy!

Mỹ Uyên đi đến, trên tay là bó hoa ly. Cô đi đến, Văn Bình giơ một cánh tay ra, cô đặt tay mình lên tay anh. Cha Diệp nói

– Ta giao đứa con gái này lại cho cậu. Nếu cậu khi dễ con bé, ta sẽ không tha cho cậu đâu, thậm chí là san bằng cả tập đoàn cậu luôn đấy

– Ơ….d….dạ. Văn Bình nghe vậy thì mặt tái mét. Cha Diệp nhìn anh, ông mỉm cười. Ông cũng chắc chắn là Văn Bình sẽ không bao giờ khi dễ con ông

Rồi cả hai khoác tay nhau đi đến chỗ cha xứ. Cha xứ đứng giữa, tuyên đọc lời thề hôn nhân. Sau khi đồng ý, cả hai đpcj lời thề và trao nhẫn. Cuối cùng là màn hôn nhau. Văn Bình một tay giữ lấy ót cô, tay còn lại nâng cằm cô lên, anh nói

– Bảo bối, cuối cùng cũng thuộc về anh! Mỹ Uyên nghe vậy thì đỏ mặt, cô mỉm cười, hai tay quàng lên cổ anh, rồi cả hai trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào. Kết thúc, cả hai cùng đi đến nhà hàng 5 sao Love Paradise để nhập tiệc cùng mọi người. Đến khoảng 9 giờ tối, cả hai về khách sạn Kim Hà.

Lên phòng 405, Mỹ Uyên đi vào phòng tắm để tẩy trang và tắm rửa. Bên ngoài Văn Bình đang ngồi đọc sách, thấy cô ra, anh mỉm cười đặt quyển sách xuống, đi đến ôm lấy cô. Anh nói

– Bắt đầu nào, Tiểu Mỹ Nhân của anh!

– Dạ. Mỹ Uyên gật nhẹ đầu, Văn Bình bắt đầu hôn lấy môi cô. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau. Văn Bình từ từ trườn xuống cổ, để lại những dấu hôn cháy bỏng. Tiếp theo, anh cởi hết quần áo của cô ra, sau đó liếm mút nhũ hoa đã cứng. Rồi anh nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần ngắn cũn cỡn.

– A….Bình….Chậm thôi….Anh làm gì gấp vậy….A….Mỹ Uyên thở gấp nói.

– Anh chỉ muốn nhanh chóng đoạt lấy cơ thể em thôi mỹ nhân à. Văn Bình nở nụ cười nham hiểm, anh tiếp tục đưa hai ngón tay vào bên trong hang động của cô và ra vào mạnh mẽ. Mỹ Uyên như con rắn nước, uốn éo liên tục. Miệng cô liên tục phát ra nhưng tiếng rên rỉ, đầu óc trống rỗng, cô chỉ biết đón nhận khoái cảm mà anh mang đến. Văn Bình hứng thú, anh trút bỏ hết quần áo của mình, rồi đưa vật nam tính vào bên trong cô một cách thô bạo và mạnh mẽ. Anh thúc mạnh, khiến cho Mỹ Uyên liên tục cầu xin. Cuối cùng, anh xuất tinh vào bên trong cô. Cả hai nằm xuống, thở hổn hển. Văn Bình mỉm cười nói.

– Từ giờ trở đi, em chính thức trở thành người phụ nữ của anh!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.