Bức Hôn Tổng Tài

Chương 7: Người tình ngoại quốc



Nếu như không phải là vì cứu ba, cứu gia đình, vô luận thế nào cô cũng không nguyện ý gả vào Lâm gia.

“Anh ta đối với con rất tốt.” Hạ Tử Tinh miễn cưỡng cười vui.

“Cho đến giờ mẹ vẫn không thể nào hiểu được vì sao cậu ta cưới con, mà không phải là chị con?”

Hạ Tử Tinh cười khổ. Cô nào dám nói cho mẹ biết, Lâm Lập Phong cưới cô vì muốn hành hạ cô? Nếu nói ra, mẹ tuyệt đối sẽ không cách nào an tâm!

“Con cũng không hiểu a.”

“Con không rõ hay là không chịu nói cho mẹ biết hả? Tử Tinh. Con nhất định biết nguyên nhân.” Dương Huệ Lan lo lắng nhìn cô.

Hạ Tử Tinh lắc đầu: “Con thật không hiểu mà.”

“Hạ Tử Tinh!” Một thanh âm vang dội vang lên ngay cạnh hai người.

Hạ Tử Tinh nhìn thấy chị mình, Hạ Tử Phượng. Cô lập tức đứng lên, thấy mặt chị mình tràn đầy lửa giận. Cô hiểu rõ bản thân hôm nay không cách nào tránh khỏi sự trách mắng của chị mình.

“Cô còn dám trở lại Hạ gia?! Đồ không biết xấu hổ!” Hạ Tử Phượng chỉ vào Hạ Tử Tinh chửi ầm lên.

Dương Huệ Lan thấy Hạ Tử Phượng đang hừng hực phẫn nộ lập tức đứng xen giữa chặn lại.

“Tử Phượng, con biết Tử Tinh là bị ép buộc, nó cũng không muốn gả cho Lập Phong. Nhưng Lập Phong cố ý cưới bằng được, chúng ta cũng không có biện pháp a.”

“Mẹ hai rõ ràng đang bao che nó! Nếu như không phải nó lén lút câu dẫn Lập Phong, anh ấy làm sao lại cưới nó mà không phải tôi chứ?” Hạ Tử Phượng nói, hốc mắt cũng đỏ lên.

“Chị, em không có! Em tuyệt đối không có!” Hạ Tử Tinh vội vàng đi ra từ phía sau mẹ giải thích.

“Cô còn dám nói dối sao! Con người dối trá này!” Hạ Tử Phượng giơ tay lên tặng cho Hạ Tử Tinh một bạt tai vang dội.

Hạ Tử Tinh chợt cảm thấy trước mắt có ánh sao lóe lên. Gương mặt đau rát!

“Tử Phượng! Con làm gì vậy?” Hạ Chính Trung vừa đi tới nóng giận quát. Bên cạnh ông, Lâm Lập Phong thấy trên mặt Hạ Tử Tinh là dấu năm ngón tay hồng hồng, cảm thấy đặc biệt chói mắt.

“Lập Phong –” Hạ Tử Phượng vừa nhìn thấy Lâm Lập Phong lập tức giống như hồ điệp vội chạy qua.

“Ba ” một tiếng, trên mặt Hạ Tử Phượng lập tức hiện ra một dấu năm ngón tay.

Tất cả mọi người như ngây dại! Ánh mắt không thể tin được nhìn Lâm Lập Phong, không nghĩ tới Lâm Lập Phong luôn luôn tỉnh táo lý trí lại động thủ đánh người!

“Anh, anh đánh em?” Nước mắt Hạ Tử Phượng lập tức dâng trào, không nghĩ rằng Lâm Lập Phong sẽ đánh mình.

Lâm Lập Phong kéo Hạ Tử Tinh vào lòng, thương tiếc vuốt ve gương mặt cô. Sau đó chuyển ánh mắt nhìn Hạ Tử Phượng, tròng mắt lạnh băng tràn đầy tức giận, làm Hạ Tử Phượng giật mình.

“Tôi cho cô biết, Tử Tinh là vợ tôi! Ai khi dễ cô ấy chính là đã gây sự với tôi!”

Hạ Tử Phượng bị hù dọa sợ hãi lui lại mấy bước, xoay người che mặt, bước nhanh rời đi.

Hạ Tử Tinh quay sang nhìn Lâm Lập Phong thấy khóe miệng anh ta lộ ra một tia cười ma quỷ, cô lập tức cảm thấy cả người mình nổi hết da gà. Người này máu lạnh kinh khủng! (táo: ời, máu lạnh hay không chị phải rõ nhất chứ?)

Anh ta đánh chị hai căn bản không phải vì thấy bất công do chị hai thương tổn cô! Anh ta là muốn náo loạn nhà cô!

Công khai ở nhà cô gây sự, chọc giận chị hai, chính là chọc giận mẹ cả! Chả lẽ anh ta muốn bản thân cô ngay cả nhà cũng không thể trở về sao?

Hạ Tử Tinh nhìn ánh mắt lạnh băng của người bên cạnh, không khỏi cảm thấy lạnh lẽo từ lòng bàn chân dâng lên…

Anh ta muốn hành hạ cô, mình cô bị hành hạ còn không đủ, anh ta còn muốn phá hỏng tình cảm thân thiết của gia đình cô, khiến cô một chỗ tránh nạn cũng không còn nữa! Anh ta muốn cô không có đường thối lui, không có đường sống! Thậm chí đối với sự trả thù này, ngay cả khí lực để chống cự cô cũng không có…Sau khi ăn cơm tối xong, bọn họ tách ra. Lâm Lập Phong cùng Hạ Tử Tinh về phòng mình trong khách sạn.

Hạ Tử Tinh thấy căn phòng có hai giường, trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều. Nếu không tối nay phải cùng tên Lâm Lập Phong ma quỷ này ngủ chung một giường, đó mới gọi là hành hạ?

Đích đích đích… Lâm Lập Phong nhìn điện thoại có tin nhắn đến, sau đó nói với Hạ Tử Tinh: “Em nghỉ ngơi trước, không cần chờ tôi.”

Nói rồi, anh mở cửa phòng đi ra ngoài. Hạ Tử Tinh tò mò mở cửa phòng, muốn nhìn xem anh rốt cuộc có việc gì gấp? Cô kinh ngạc nhìn thấy Lâm Lập Phong cùng Mai Á Lệ ở trên hành lang khách sạn công khai ôm ấp thân mật, rồi Mai Á Lệ kéo anh ta vào một gian phòng.

Hạ Tử Tinh mở to mắt, thì ra cô không đoán sai! Mai Á Lệ chính là người tình ngoại quốc của anh! Anh tới nơi này chính là muốn cùng hẹn hò với cô ta!

Tên đáng ghét khắp nơi lưu tình này! Hạ Tử Tinh cắn cắn đôi môi, không khỏi nắm chặt tay.

—————————————————————–

Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Lập Phong và Crow hẹn nhau đi tới khu trượt tuyết thi tài. Hạ Tử Tinh thấy Mai Á Lệ tràn đầy nụ cười, gương mặt hồng nhuận, cả khuôn mặt đều sáng lên. Cô bỗng nghi hoặc phụ nữ sau khi làm chuyện đó xong thì hưng phấn đến vậy sao?

“Tối hôm qua ngủ có ngon không?” Mai Á Lệ chủ động hỏi Hạ Tử Tinh.

“Hoàn hảo.” Hạ Tử Tinh bình tĩnh đáp lời.

“Phong là một người đàn ông tốt. Cô thật hạnh phúc a, Hạ tiểu thư.” Mai Á Lệ bày ra bộ dáng hâm mộ giả tạo.

“Vậy sao? Tôi không cảm thấy thế. Chúng tôi sẽ ly hôn nhanh thôi. Mai tiểu thư nghe được, có phải thấy rất vui vẻ hay không?” Hạ Tử Tinh nhìn cô ta ngoài cười nhưng trong không cười.

Mai Á Lệ nhún nhún vai, cười nói: “Tôi chỉ là thấy đáng tiếc cho cô. Người đàn ông tốt như vậy lại không nắm chắc được.”

“Đây không phải là điều cô hy vọng sao?” Hạ Tử Tinh lạnh lùng.

Mai Á Lệ nhấc đôi môi xinh đẹp lên tạo thành một nụ cười ngọt ngào, không để ý tới lời Hạ Tử Tinh nói.

“Thật sự, bản thân tôi hi vọng cô có thể bắt cóc anh ta đi, như vậy tôi có thể thoát khỏi bể khổ rồi.” Hạ Tử Tinh tự nhủ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.